Hoàng Trúc Ly qua nét vẽ Hà |
Trích bài viết của Phạm Trường, trong
“Người Lớn từ biệt trẻ con” NXB Thanh Niên 2008
EM ĐI ÁO LỘNG ĐÔI TÀ GIÓ SƯƠNG
Mai ta về gió Huế có là mây
Mai ta về gái Huế có là trăng
Từng đêm yêu dấu trăng con gái
Giọt sóng tuôn đầy trên gối chăn.
Mắt em xin biết nồng nàn
Tôi ru giấc ngủ chiều tàn đong đưa
Khi trở về phố Huế có là mưa
Chiều nghiêng nghiêng lành lạnh mờ mờ.
Nhà ai bếp khói riêng hơi ấm
Khi trở về lăng tẩm có là mơ
Hoàng hậu ôi tượng đá tự bao giờ
Nghìn đêm nàng ngủ quên xiêm áo
Biết còn cảm động nắm xương vua.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét