Phương Đài - ảnh Đào Hoa Nữ |
Thơ Phương Đài là một dòng trữ tình ấm áp, đằm thắm, dịu dàng, nhân hậu, luôn chứa đựng một tình yêu thương bao la, cao quý. Đó là tình yêu non sông, đất nước, yêu đồng chí đồng bào, yêu bè bạn, yêu say đắm tấc đất quê hương.
Quê hương với Phương Đài là dòng sông xôn xao sóng nước, là con đò chở nặng kỷ niệm tuổi thơ.
Phương Đài ngụp lặng trong mạch nguồn ấm áp, trong trẻo của quê hương và gia đình. Thơ Phương Đài tìm về mái nhà xưa – nơi có Cha ngồi đọc sách, ngâm thơ – nơi Mẹ hiền đã nuôi dưỡng tâm hồn, nuôi dưỡng thơ ca Phương Đài…
Miền quê Phương Đài yêu tha thiết là một miền quê ngan ngát hương cau, hương bưởi, yêu thương những người lao động nhọc nhằn, lam lũ làm nên hoa thơm trái ngọt dâng đời.
Tuy hiện nay sức khỏe có phần giảm sút, nhưng tâm hồn Phương Đài vẫn trong sáng, gần gũi, dịu dàng…
Đặng Lê Huy Vũ
MƯA THU QUA NGÕ
Mưa qua ngõ
Nhớ thời con gái
Hứng giọt đời
Tiễn bước người xa
Những dấu chân
Miệt mài sỏi đá
Gởi hồn thơ
Gối mộng quê nhà
Từ buổi ấy
Vàng lên đóa cúc xinh
Trao tay
Còn đọng phấn hương lành
Mùa sang
Mắt lá bâng khuâng ngóng
Khúc hẹn ca dao mấy nhịp tình
Bạch lạp trắng màu đêm huyền thoại
Soi mảnh cúc gầy mơ dáng xưa
Về phía chân mây
Tìm bóng núi
Vàng thu chờ
Qua ngõ trong mưa!
Thu 2003
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét