Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2010

nhật tiến

Ảnh tác giả cung cấp
Nhật Tiến là một người làm thơ tình thuần túy (tôi nghĩ vậy)! Bởi vì, từ tập 1 đến 5 “Vần Thơ Kỷ Niệm, Nhật Tiến chỉ gửi cho chúng tôi toàn thơ tình (Nói như vậy không có nghĩa là Nhật Tiến không có thơ về đề tài khác), chúng tôi tự hỏi: Nhật Tiến yêu nhiều như vậy có phải do anh có “Một tâm hồn quá sức mơ mộng, một trái tim quá đỗi mong manh”. Và khi đọc rồi mới nhận ra rằng: trong thơ Nhật Tiến đầy ắp tình yêu thương, chân chất, hiền hoà… Anh yêu và mơ mộng theo cảm xúc dâng đầy, nhiều lúc đối tượng Nhật Tiến yêu chỉ là một “bóng hồng” kịp thoáng qua trong đời, hoặc chỉ mơ mộng mà có, tựu trung lại: Nhật Tiến mang đến cho chúng ta, những người yêu thơ –  những hình ảnh hết sức thân thương ở cuộc đời ngắn ngủi này… nhưng với một cung bậc lạ, da diết mà khi nào Nhật Tiến còn làm thơ, tôi tin anh còn tiến bộ.
                  Đặng Lê Huy Vũ (Chút riêng gửi lại - 1)





ĐỔI BẾN TƯƠNG TƯ

Tôi đi giậm vỡ bóng chiều
Lom khom nhặt lại bao điều xót xa
Biết giờ em của người ta
Trong em còn chút tình là của tôi

Xuống thuyền… em đã xa rồi
Bến tình anh vẫn còn ngồi đợi thương
Buồn buồn lượm mối tơ vương
Lẻ loi anh bước… nẻo đường nhân duyên

Đời anh quá đỗi truân chuyên
Xa tình tơ tóc con thuyền gian nan
Mộng vàng gởi buổi chiều tan
Nghe trong lối nhớ lá vàng thu mong

Trách em cách mặt xa lòng
Thềm xưa nhạt nắng thư phòng cô đơn
Ngày nào thệ hải Minh Sơn
Còn chăng kỷ niệm nỗi hờn trúc mai
                                        N.T

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét