Dương Ngọc Khánh - Ảnh Huy Vũ |
Riêng tôi mới tiếp cận thơ ông lần đầu nên chưa thể hiểu riêng về cuộc đời. Bởi với tuổi 70 ấy mới “dám” xuất bản tập thơ đầu tay bằng những trải nghiệm, chiêm nghiệm lắm lắm. Nhưng nếu Dương Ngọc Khánh chịu chắt lọc những bài thơ ông viết theo thể lục bát có phần gượng ép thì tập thơ sẽ chỉn chu hơn. Hy vọng những gì ông đang tiếp nhận với cuộc sống mới, bạn đọc sẽ có dịp đọc thêm nhiều tập thơ của ông nữa."
Trích "Báo pháp luật"
SAO EM CHƯA VỀ
Tưởng nhớ Phạm Hồng Trình
Điện Trị An phát rồi
Sao em chưa về nhỉ?
Em đi đâu về đâu
Cho cả nhà mong đợi.
Đêm qua ngày lại qua
Tháng năm dày thương nhớ
Có chi làm cách trở
Mà sao em chưa về!
Dạo này nhà tẻ vắng
Em lại chẳng về thăm
Con buồn thương nhớ mẹ
Anh buồn nỗi thiếu em.
Hôm anh lên Đà Lạt
Tìm em trên đường xưa
Thác vui nào em đến
Phố buồn nào em qua?
Sớm chiều ngày hai buổi
Lối đi về thân quen
Tìm em anh tìm mãi
Ở nơi nào hỡi em!
Hay em là ánh điện
Soi cho anh làm thơ
Và sáng trên trang sách
Cho con học mỗi giờ.
Đến Vĩnh Nghiêm thăm em
Ẩn mờ trong hương khói
Ánh mắt em trầm tư
Thế là xa cách mãi...
Em đã về bên kia
Cõi đá vàng thanh vắng
Nhìn em, em có biết
Gọi em, em có nghe
Ở nhà con mong đợi
Mà sao em chưa về!
Sài Gòn – 1988
"Sao em chưa về"? Nghe thê thiết làm sao! Một tiếng lòng chung thuỷ của một tình yêu thuỷ chung. Sự cao quí đó được ông trải ra bằng điệu thơ năm chân điêu luyện. Trong những bài thơ tình đương đại có lẽ đây là một trong những bài thơ tình ngọt ngào thuỷ chung nhất mà tôi đã được đọc.
Trả lờiXóaMai Chiêu Sương